
Chelsea hùng mạnh của Jose Mourinho giờ đây có một dàn sao trải đều khắp các tuyến. Tất cả đều là những tài năng, những bom tấn. Nhưng ở thập niên cuối của thế kỉ trước, cũng có 1 thế hệ đáng để các True Blues tự hào khi nhớ về. Các ngôi sao của ngày hôm ấy không hào nhoáng, không đắt giá, nhưng đã đặt nền móng cho Chelsea ngày càng tiến bộ, ra mắt tại Champions League, qua đó gián tiếp giúp khiến Abramovic quyết định mua lại CLB và mở ra một kỉ nguyên lịch sử. Đáng nhớ nhất trong những ngôi sao ấy, không ai khác ngoài Gianfranco Zola, người mà thứ Bảy vừa qua đã kỉ niệm 18 năm từ ngày kí hợp đồng với The Blues.
Trong thập niên 90 của thế kỉ trước, bóng đá Italia có 2 “chú lùn” rất đáng chú ý. Một là Franco Baresi, người đã đi vào huyền thoại với tư cách là cầu thủ xuất sắc nhất của AC Milan thế kỉ 20. Người còn lại, dù không có sự nghiệp huy hoàng như thế, nhưng vẫn khiến những ai từng xem anh thi đấu không khỏi hoài niệm: Gianfranco Zola.
Zola đến với Chelsea có thể nói là tình cờ. Năm 1996, khi còn là trụ cột của Parma, “quỷ lùn” bị tân HLV lúc đó là Carlo Ancelotti ghẻ lạnh với tuyên bố: “tôi sẽ không dùng cầu thủ số 10, vì vậy anh có 2 lựa chọn, hoặc là ngồi ghế dự bị, hoặc là rời CLB”. Zola đương nhiên không chịu cảnh dự bị, và ông chọn cách ra đi, đến với Chelsea, nơi có một HLV chơi cùng vị trí và hiểu rõ tài năng của mình, Ruud Gullit.
Gianfranco Zola những ngày đầu tiên tại Anh bị chê là diễn quá nhiều. Nhưng những lời ấy chẳng là gì khi ông giúp Chelsea ngày càng thăng tiến với các pha đi bóng ngẫu hứng và những bàn thắng đẹp như mơ. Trả lời phỏng vấn, ông nói rằng ngày còn chơi cho Napoli, ông học từ Diego Maradona nhiều đến nỗi phong cách thi đấu ảnh hưởng hoàn toàn từ huyền thoại này. Quả vậy, từng pha đi bóng vặn sườn đối phương, từng đường chuyền tinh tế, từng pha cứa lòng hoàn hảo, và đặc biệt, từng quả đá phạt hàng rào đẳng cấp, đều mang hình dáng của Cậu Bé Vàng. Đội hình Chelsea ngày ấy dưới lá cờ đầu Zola cứ thế ngày một tiến bộ cùng những danh hiệu liên tiếp, từ Cup FA, Cup Liên Đoàn, cho tới xa hơn là Cup UEFA và Siêu Cup châu Âu. Quả nhiên, điều gì đến cũng đến, mùa năm 1999/2000, Chelsea ra mắt Champions League.
Dẫu vậy, không có nghĩa là “quỷ lùn” đã hoàn toàn hết giá trị tại The Blues. Tài năng thiên bẩm khiến Zola vẫn có những phút giây lóe sáng bằng kinh nghiệm, sự ngẫu hứng và tài năng sút phạt xuất sắc của mình. Ít True Blues nào có thể quên bàn thắng kinh điển của ông vào lưới Norwich City năm 2002, một cú chạm bóng đủ để khiến cá nhân tôi ngả ngửa người ra vì không thể tin được. Báo chí ca ngợi pha đánh gót này ngắn gọn bằng việc trích dẫn lại một câu bình luận: “đó không phải là bàn thắng, đó là ma thuật”.
Mùa bóng cuối cùng trước khi chia tay Chelsea, Gianfranco Zola thi đấu chói sáng với 16 bàn thắng và giúp Chelsea có suất thi đấu tại Champions League, qua đó gián tiếp khiến chủ tịch Abramovic mua lại CLB và mở ra một kỉ nguyên mới. Số 25 huyền thoại ngày ấy chia tay The Blues với những lời tri ân tốt đẹp nhất, để rồi tất cả bầu ông là Cầu thủ nước ngoài xuất sắc nhất lịch sử CLB.
Giờ đây, người ta vẫn sẽ nhớ về Gianfranco Zola với danh hiệu ấy. Chàng “quỷ lùn” của Chelsea cùng với Jay Jay Okocha và Dennis Bergkamp sau khi giải nghệ được các nhà báo xứ sở sương mù bình chọn là những cầu thủ có kỹ thuật cá nhân tốt nhất lịch sử Ngoại hạng Anh. Và ngày thứ Bảy vừa qua, khi đa số cổ động viên Chelsea còn đang ăn mừng chiến thắng trước Liverpool, thì còn một bộ phận khác, sẽ tri ân về cái ngày CLB của họ ký hợp đồng thành công với một chàng lùn đầy tài hoa, một số 10 thiên tài nhất mà họ từng sở hữu được.